Chị Hồng:
Trước đây chị có tính là hay bênh lính (nhân viên) và cự nự với ông xã nhưng sau khi tập xong chị lại đổi ngược lại là bênh ông xã mà cự với linh, cũng có mở tâm từ bi hơn, chị thấy ai già già là chị giúp đỡ và cho tiền hết, siêng hơn hồi xưa, hồi xưa chị ngủ đến 8 giờ mới dậy còn bây giờ 5h30-6h tự động dậy để tập rồi. Và từ khi đi học tới giờ là chị hạn chế việc đi chùa để cầu xin van vái này nọ, cũng nhiều người rủ chị đi nhưng chị hạn chế đi. Vì chị sợ hiệu ứng đám đông, và chỉ nghĩ có cần phải đến đó không vì Phật tại tâm mà.
Mai Anh: con cũng giống như Cô tại vì đi chùa, trước giờ thường mình đến chùa cứ cầu xin cái này cái kia cho cha mẹ và cho ông bà mình mà không chịu chỉnh sửa lại bản thân mình tránh xa 5 giới xấu (ngũ giới) thì sao mà thân tâm được trong sạch được? cầu xin van vái suốt mà thân tâm không sạch thử hỏi có giúp mình được trọn vẹn hay không?. Sau khi được học pháp Totha thì mình nhận ra vấn đề tự chỉnh sửa lấy thân tâm mình, còn cứ vướng mắc bởi những hình thức bên ngoài để mà cầu vọng, đó là mình chấp tướng, cho nên sau này em hạn chế việc đi chùa để cầu vọng đủ thứ này nọ như trước nữa
Chị Liên giải thích: Việc tu tập nếu hiểu đúng ra thì chùa hay phật chính là do tâm mình sinh khởi, chuyển đổi thì có khác gì đâu cho dù bất cứ nơi nào, miễn sao tâm ta được an ổn, thì nơi đó chính là nơi chúng ta nên đến...Cứ mãi cầu xin hình tướng bên ngoài, bám víu vào đó suốt vậy ai mà giúp mình được, phải gắng nhìn vào chính mình, để sửa đổi chuyển đối trước thì lúc đó kết quả mới có.Tìm phật thà tìm tâm, tâm mình cứ hướng điều tốt đi thì nó sẽ gặp được điều tốt.
Và mình phải hiểu rõ vấn đề tại sao mình không đi chùa? vì nhiều lúc bên ngoài người ta sẽ hỏi anh chị và bên ngoài người ta nghe anh chị chia sẻ như vậy người ta sẽ thắc mắc và họ sẽ nghĩ là mình đi tuyên truyền việc không đi chùa là sai rồi. Mà mình hãy đến những nơi nào, ngôi chùa nào mà mang lại cho mình lợi ích thiết thực, sau khi đến đó về mình tìm được hạnh phúc đích thực cho mình và cho gia đình, rồi mình học được pháp giúp mình tu tập tiến hóa, đến để giúp cho mình hóa giải được những trường hợp rắc rối trong gia đình mình thì mình nên đến chứ, còn đến những chùa nào theo hiệu ứng đám đông( do chùa đó có quá nhiều người đến), và để cầu xin này nọ, đến để được phước thì phải xem lại, chứ không phải chùa nào mình cũng không đi là không đúng, mà những nơi mình đến có thực sự mang lại lợi ích cho mình và cho người khác hay không, mình phải xem người trụ trì ở đó là như thế nào? Họ có đức độ không? Họ có hướng dẫn cho mọi người tu tập để tiến hóa không? Hay là giúp đở cho mọi người vượt qua nổi khổ không? Nếu đúng là như vậy thì mình phải đến chùa đó để học hỏi chứ.
Chị Liễn: Lúc đầu chị tới với Totha rất là khó khăn, và chị Y (em gái chị) động viên chị rất là nhiều lần những mà chị cương quyết là không, vì chị nghĩ mình sống và không làm hại gì ai cho nên không cần phải tu tập gì là cái thứ nhất. Và cái thứ hai chị nghĩ là chị cũng không phải là người chủ trương là mình phải hưởng thụ, những cũng không phải là người ích kỷ, chị nghĩ là sống có lần thì tội gì mình phải cực, chị đã nghĩ như vậy cho nến chị Y rất là thuyết phục chị đi học, khi đi đăng ký học chị chỉ đóng tiền cho chị Y mà không đóng tiền cho mình để học, nhưng sau khi chị Y thuyết phục được chị đi học rồi thì chị bắt đầu thấy thich và chị thay đổi là trong suy nghĩ của mình có cái thay đổi là mình nghĩ mình cũng phải tu tập không chỉ là sống tốt, sống này nọ vậy thôi, và cũng biết được về kiếp sau và biết những cái nghiệp lực của mình chứ hồi nào tới giờ đi chùa là chỉ cầu xin thôi chứ không biết nhiều.
Còn chuyện này chị chia sẻ để vui thôi: nhưng chị không biết là có phải là do mình tập và mình có năng lượng không? Đó là hôm tuần rồi chị với chị Hạnh đi mua mỹ phẩm trong shop có đợt khuyến mãi là rút thăm thì chị mua 2 triệu mấy và chị được rút thăm mà thường chị chưa bao giờ hên hết trơn và cũng chưa bao giờ rút thăm trúng được gì hết, nhưng hôm nay chị mua 2 triệu mấy chị được 3 cái thăm rồi chị rút thăm thì cả ba cái đều trúng bằng tiền mặc được 2,150,000 đ là dư so với số tiền chị mua sản phẩm, xong rồi cô bán hàng thấy chị trúng nhiều quá muốn gở lại nên cô nói thôi cô mua thêm một sản phẩn nữa đi, chị cũng nghĩ thôi kệ để cho người ta gở lại, chị mua thêm một sản phẩm 1.200.000 đ nữa thì chị rút thêm một cái thăm nữa chị lại được 1,000,000đ tức là chị mua toàn bộ sản phẩm đó không có tốn tiền và chị cũng mắt cười cũng không hiểu là có phải là cái hên của mình không. Mấy cô bán hàng nói chị rất là hên luôn vì không có ai mà trúng tiền mặc cả và không ai trúng hai lần như vậy thường người ta chỉ trúng sản phẩm còn cô thì trúng 3 triệu mấy. tổng cộng chị mua sản phẩm là 3 triệu 1 trăm mấy nhưng chị lại trúng là được 3,250,000đ và chị suy nghĩ không biết cái đó có phải là do năng lượng của mình không nhưng mà nó vui.
Mai Anh: cái đó phải gọi là điều kỳ diệu đó cô
Chưa bao giờ chị rút thăm mà trúng được gì hết còn bây giờ mua 2 triệu thì rút thăm được 2,250,000 và mua một cái 1,200,000đ nữa thì rút thăm ra được 1,000,000đ.
Liên kể thêm: trường hợp của chị Liễn cũng giống như anh Cung ở khóa vừa rồi là khi anh học về là anh mua vé số và trúng 2 trăm triệu, trước đó khóa của cô Sánh thì có bạn Phương ngồi uống cà phê mua vé số cũng trúng được giải khuyết khích mà trúng được hai lần và chỉ được giải khuyết khích thôi. Còn anh Cung thì anh trúng 2 trăm triệu. Từ một người đang khó khăn về kinh tế khi học xong trúng được 2 trăm triệu nên giải quyết được một vài thứ nên cuối cùng tâm lý thoải mái khi tập kết quả nó lên được và ngồi tập được rất là lâu còn trước đó là ngôi tập rất khó.
Nhiều khi chị cũng hay mua vé số vì thấy người ta tội nghiệp mình mua giùm nhưng không dò vì mình biết số mình là không có trúng, nhưng mà kỳ này thấy cũng hơi lạ coi như là mua bộ mỹ phẩn đó không có tốn tiền và cũng ngạc nhiên vô cùng luôn
Nói chung sau khi học gần hai tháng thì chị nghĩ về năng lượng thì chị chưa có cảm nhận được gì nhưng chị có thay đổi trong cái suy nghỉ.
xem video:
http://www.youtube.com/watch?v=CZ45qBk7aP8&feature=youtu.be
Chị Hạnh: chị thì không có gì đặc biệt lắm chỉ có cái là thích đi học để nghe thầy giảng pháp đặng để cho tâm mình được an tịnh hơn. Từ khi học về thì thấy gia đình cũng tương đối ổn, cuộc sống trong gia đình không có bị cơm áo gạo tiền chi phối nhiều mà mình cảm thấy hạnh phúc hơn
Bạn Hương: em thì không cảm ứng được gì nhiều lắm vì về nhà em cũng lười tập chỉ có lên lớp thì mới tập thôi nhưng mà em cũng cố gắng đi học đều và lên để cảm nhận. thì lúc mà ngồi ở phòng tập ở Lầu 1 thì em cũng có cảm nhận ví dụ như mình tập thì nhìn thấy mọi người ở xung quanh nó bị mờ đi chỉ còn thấy đồ hình thôi nó chỉ hơi hơi thôi. Lúc đầu mình cứ tưởng là mình bị hoa mắt, nhưng khi lên đến lầu hai thì cái hiện tượng đó nó lại rõ hơn, hoàn toàn thấy đồ hình nó sáng hẳn lên luôn và mọi người xung quang là chỉ thấy cái bóng nó mờ mờ thôi, với lại cũng có cảm nhận được cái sức nóng mỗi lần nghe cái âm thanh của đĩa Nhị âm thì phía sau ót của mình nó nóng cực kỳ, nó nóng khó chịu luôn, về đến nhà một hồi sau nó mới bớt được sức nóng đó đi, còn lên lầu hai vừa vô là cảm thấy đã nóng hẳn lên rồi.
Hôm tập thêm cái mà đọc Tô đô, Ta đa và phần hát Nam Mô A Di Đà Phật ( trong đĩa Pháp âm trị liệu) thì thực sự mình cảm nhận người mình nó rần rần lên mình cứ tưởng là gió thổi lạnh mình nổi da gà lên lúc đó là cảm nhận năng lượng mạnh.
Sau khi học lý thuyết tại Totha thì em thấy em đi làm việc thiện nhiều hơn em cũng có tham gia những buổi từ thiện phát quà cho các em nghèo trong bệnh viện và em nghĩ là mình cần phải chia sẻ, công ty của em thì cũng có hay tổ chức đi.
Chị Liên nói: Mình nên đi trực tiếp vì khi có sự cám ơn của người khác là mình sạc được năng lượng tình thương để giúp mình hóa giải đi phần nào năng lượng rối ( nghiệp lực) của mình.
Còn trong tập luyện thì bây giờ em sẽ cố gắng dậy sớm hơn để tập luyện chứ bình thường bửa sáng là em dậy trể lắm.
Chị Liên: Nói đến chứng bệnh lười biếng thì đa số anh chị em mình đều bị vướng vào. Mình phải cố gắng để vượt qua, khi vượt qua sự lười biếng đó rồi tự nhiên thấy nó khẻo hơn, do thời điểm ban đầu năng lượng đen của mình còn nhiều nên hay bị lười biếng lắm nêú vượt qua được sự lười biếng đó thì năng lượng chúng ta sẻ ổn hơn và sẽ siêng tập hơn
Anh Minh: Qua hai tháng tập luyện thấy có sức khẻo hơn, hiểu được pháp nhiều hơn, và khi nghe người ta giảng pháp thì phân biệt được đúng sai, nghe lại những đĩa các thầy thuyết pháp từ trước thì thấy là hai thầy nói có những cái nó khác nhau nhưng bây giờ mình không chấp vào nó nữa, vì thấy mỗi người mỗi ý, chín người là mười ý rồi nhưng mình cũng bỏ qua không chấp vào nó nữa
Anh Tuấn:
Thưa gia đình mình là em cũng đi học được gần hai tháng thì thấy được là mình cũng bớt được nóng nhiều 50 %, và cái sân chắc cũng còn và hay ưa ghẹo người này ghẹo người kia cũng là cái vui nên em nhiều khi cũng vướng vào giới Khẩu. Còn tập thì thấy sức khỏe cũng đở hơn, cũng muốn dậy sớm và siếng năng hơn cũng quán ý làm sao dậy sớm. Như hôm vừa rồi đã dậy rồi nhưng cũng ngủ lại, nên phát ý xin đừng để năng lượng đen kéo mình thì sau đó vào ngồi xuống tập bung hoa sen mấy cái là bắt đầu thấy người nhẹ hơn và thấy người tỉnh và khỏe, hồi xưa là 9-10h đêm mình mới tập nhưng sợ như thầy nói tập nhiều vào ban đêm không có tốt lắm cho nên đổi qua tập buổi sáng, mà mình đi làm cả ngày mệt rồi thời gian nghĩ ngơi không có, mà sáng dậy sớm nữa nhiều khi giấc ngủ không đủ nên sức khỏe cũng không được tốt, cũng quán ý làm sao cho mình tập được thành thói quen thức dậy sớm để tập, thì khi tập buổi sáng rồi thì thấy con người mình giảm bớt tính nóng. Bây giờ thì giảm được một nữa chứ lúc trước nói là làm ngay còn bây giờ thì thôi kệ từ từ cũng được. lúc trước thì không biết nhưng bây giờ tu tập rồi sẻ chỉnh sửa từ từ.