Nghệ thuật Ấn Ðộ là nghệ thuật Phật giáo. Thật vậy, tín đồ Phật giáo là những người tiên phong trong mọi hình thái nghệ thuật. Trong các công trình Phật giáo ở Ấn Ðộ, những động Ajanta là nổi tiếng nhất. Ðược chạm trên những đá sống, những bức tranh giàu nghệ thuật điêu khắc và đẹp đẽ trên các bức tường, trụ, và trần của một số động, chúng là những di tích quý giá nhất của nghệ thuật Ấn Ðộ cổ. Chúng ta không nghi ngờ, chúng thu hút một số lượng lớn nhất khách du lịch từ khắp nơi trên thế giới. Nổi bật là một con voi với một hoa sen trên vòi từ bức tranh vẽ trên tường được lấy dùng làm biểu tượng cho Sở Du lịch Chính phủ Ấn Ðộ.
Dù trên bình diện nghệ thuật hay kiến trúc, hình ảnh Ấn Ðộ thời cổ cũng được bắt đầu với tín đồ Phật giáo. Những công trình Phật giáo được xếp làm ba loại chính: tháp, những phòng chùa và những động đục vào đá. Những thứ này được khám phá rất nhiều khắp nước và là một nguồn cảm hứng cho các nhà kiến trúc hiện đại. Ðặc biệt cổng vào Sanchi và cửa sổ Ajanta được dùng làm kiểu mẫu cho nhiều tòa nhà hiện đại. Một tòa nhà như vậy là tòa Viya Bhavan nổi danh ở Delhi, cổng chính của nó là một diễn dịch hiện đại của cửa sổ Ajanta.
Biến cố quan trọng đầu tiên trong kỷ nguyên sau khi độc lập, tập trung sự lưu tâm của quần chúng Ấn Ðộ vào những đạo đức Phật giáo, là quay trở về và phục hồi những Xá lợi của hai vị Đại đệ tử lớn của Ðức Phật, Xá Lợi Phất và Mục Kiền Liên, tại nơi yên nghỉ đầu tiên là Sanchi. Những Xá lợi này được tìm ra bởi Alexander Cunningham vào năm 1851 từ Ðại tháp ở Sanchi, và được đem cất giữ cẩn thận ở Luân Ðôn trong Viện Bảo tàng Victoria và Albert. Với sự yêu cầu của Hội Ðại Bồ Ðề Ấn Ðộ, những Xá lợi được Chính phủ Anh hoàn trả về Ấn Ðộ vào ngày 24-2-1947. Do sự sắp xếp, Xá lợi trước tiên được đem tới Miến Ðiện bởi Daya Hewavitarne, một người cháu của Anagarika Dharmapada, người đã thay mặt Hội Ðại Bồ Ðề nhận tất cả những sở hữu của họ từ viện bảo tàng nói trên. Trải qua một năm rưỡi, những Xá lợi được dân chúng Miến Ðiện tôn thờ trước khi chúng tiếp tục hành trình về Ấn Ðộ. Những Xá lợi của ngài Xá Lợi Phất và Mục Kiền Liên vào đất Ấn Ðộ, sau gần một thế kỷ du hành ở Luân Ðôn, vào ngày 13-1-1949, và được chào đón trên tàu H.M.I.S.Tir bởi Bác sĩ Kailash Nath Katju, Thống đốc miền Tây Bengal. Sau khi di chuyển Xá lợi từ tàu, Xá lợi được đem về tòa nhà Chính phủ với một đám rước cờ hoa sặc sỡ, ở đây những Xá lợi tạm thời được giữ trong phòng Ðặt ngai.
Xá lợi của ngài Xá Lợi Phất và ngài Mục Kiền Liên đuợc ông Jawaharlal Nehru, Thủ tướng nước Ấn Ðộ, trao cho Hội Ðại Bồ Ðề Ấn Ðộ trong một buổi lễ công cộng tổ chức tại Calcutta vào ngày 14-1-1949. Một cuộc gặp gỡ công cộng có cả nửa triệu người đại diện nhiều quốc gia tham dự, do Bác Sĩ K.N. Katju, Thống đốc miền Tây Bengal, làm chủ trì. Trong buổi lễ lịch sử này, Jawaharlal Nehru nói: Tôi đã đến nơi đây thay mặt cho Chính phủ Ấn Ðộ để chào mừng quý vị và nhận những Xá lợi này của hai người con lớn lao của đất nước Ấn Ðộ đã sống gần 2.500 năm trước. Ðây là một hân hạnh cho tôi và cho Chính phủ mà tôi đại diện được tham dự trong dịp này, và trong lòng tôi có một cái gì còn lớn lao hơn là cơ hội này. Có một chuỗi những con người vĩ đại đi qua tâm hồn tôi từ ngày mà Ðức Phật sinh trưởng trên mảnh đất cổ xưa này, truyền bá ánh sáng Trí tuệ của Ngài trong quốc gia này cùng những quốc gia khác, và về sau khi thông điệp mà Ngài đã ban ra lập đi lập lại nhiều lần.
Quay sang những đại biểu các quốc gia Phật giáo láng giềng, Jawaharlal Nehru nói: Nhiều người trong quý vị đến từ những quốc gia xung quanh Ấn Ðộ, và có những vị còn xa hơn. Tôi xin đón mừng quý vị ở đây. Ðối với quý vị cũng vậy, nếu tôi có thể nói như vậy, là một chuyến về quê. Chúng ta đang đón mừng chuyến về quê của những Xá lợi này đã đi xa trên một trăm năm về trước, chuyến về quê của những chân lý lớn lao. Ðó cũng là chuyến về quê của nhiều nguời từ những vùng đất xa xôi đã về đây trên nước Ấn Ðộ này, coi Ấn Ðộ hầu như quê hương của mình, nếu tôi tôi có thể nói như vậy. Trong những ngày xa xưa, khi thông điệp của Ðức Phật được truyền ra ngoài đất nước của chúng tôi, và những nhà hành hương từ mảnh đất này đi đến những đất nước khác. Ðến và đi xảy ra thường xuyên và mối quan hệ này đã liên kết chúng ta lại với nhau. Ðó là mối quan hệ tinh thần và không có một dính mắc chính trị nào mà chúng ta buộc bằng những sợi dây lụa. Cuối cùng, giờ đây, buổi lễ hôm nay lại một lần nữa mang lại những gắn bó đó. Chúng ta hãy hy vọng rằng chẳng những chúng ta mà cả những quốc gia khác nữa cũng sẽ chung sống trong hòa bình và chúng ta sẽ không có sự xung đột. Nếu có một xung đột nào, chúng ta sẽ giải quyết bằng hòa bình và thiện chí.
Bác sĩ K.N. Katju, Thống đốc miền Tây Bengal, người chủ trì buổi lễ, trong bài diễn văn, ông nói: Hôm nay chúng ta làm lễ chào mừng việc trở về nhà của hai nhân vật vĩ đại sinh ra trên vùng đất cổ xưa này của chúng ta. Hai vị Đại đệ tử của Ðức Cồ Ðàm Phật Ðà, Ðấng Giác Ngộ, được Ngài coi như những người truyền bá và diễn dịch sáng chói nhất giáo pháp tuyệt vời mà Ngài đã giảng dạy để cứu độ loài người. Tên của hai ngài Xá Lợi Phất và Mục Kiền Liên quấn quýt với tên của Ðức Thế Tôn, và trải qua vô số thế hệ trong nhiều quốc gia, hai ngài đã mang đến niềm an ủi và sự cảm thông. Một vị là hiện thân của đức khiêm tốn, dịu dàng và kiên nhẫn, sự kiên nhẫn vượt qua mọi hiểu biết; và vị kia, Mục Liền Liên, trí thông minh sắc bén biện tài sắc sảo và nổi danh về thần thông. Cả hai ngài là những vị đệ tử mà Ðấng Từ Phụ rất thương yêu và chúng ta đang mừng đón hai ngài trở lại hôm nay. Những Xá lợi này rõ ràng là được thờ phụng dưới những chỉ thị của vua A Dục ở nhiều nơi trong Ấn Ðộ, nhân khi Giáo pháp cao thượng của Ðấng Từ Phụ không còn làm sinh động cuộc sống của chúng ta, chúng ta đánh mất mọi sự hiểu biết ngay cả những địa danh thiêng liêng gắn liền với tên của Ðức Từ Phụ và đệ tử của Ngài.
Tiếp theo, Bác sĩ Katju nói: Không phải là sự trùng hợp ngẫu nhiên mà với sự lớn lên của ý thức quốc gia của chúng ta, đã đến với chúng ta, trong một mức độ rộng lớn hơn, ý thức về sự tuyệt vời của Giáo pháp được giảng dạy trên đất Ấn Ðộ 2.500 năm về trước, và dọc ý thức đó, chúng ta cũng đã khám phá như là một sự kỳ diệu nhiều kho tàng thiêng liêng của chúng ta. Trong những đống vụn của một ngôi tháp đổ nát, chín mươi năm trước chúng ta đã tìm thấy những mớ tro thiêng liêng này, chúng được đưa đi xa qua Anh quốc và chúng ta không lấy làm ngạc nhiên khi đất nước thân yêu của chúng ta được tự do và dùng biểu tượng Bánh xe Chánh pháp được quay lần đầu tiên ở Sarnath do Ðức Từ Phụ như là trung tâm của mọi tình cảm và lòng trung thành mà hai vị đệ tử của Ngài lại trở về.
Trước khi được đem về Sanchi để thờ phụng, Xá lợi của ngài Xá Lợi Phật và Mục Kiền Liên được đem đến nhiều nơi trên đất Ấn để dân chúng có dịp tỏ lòng tôn kính đối với hai Đại đệ tử của Ðức Từ Phụ. Sự tiếp đón Xá lợi nồng hậu nhất là của dân chúng Bihar, nơi sinh trưởng của hai ngài. Vào ngày 26-3-1949, Xá lợi của hai ngài Xá Lợi Phất và Mục Kiền Liên đi đến Patna và được năm chục ngàn người tiếp đón với sự vui mừng và nồng nhiệt lớn lao. Phát biểu trong dịp này, Bác sĩ Sri Krisna Sinha, Thủ hiến Bihar nói: Với niềm kiêu hãnh chân thật và cảm tưởng biết ơn, lịch sử Bihar là lịch sử thu nhỏ của Ấn Ðộ và hơn thế nữa, trong một chiều hướng nào đó, lịch sử của thế giới. Ấn Ðộ đã là nước dẫn đầu thế giới qua nhiều thời đại và uy tín cho sự dẫn đầu đó là từ Ðức Phật và đoàn thể đệ tử vô ngã của Ngài.
Những lễ chào mừng sự trở về của Xá lợi ngài Xá Lợi Phất và Mục Kiền Liên được kết thúc với một cuộc lễ lớn tại Sanchi vào tháng 11-1952 với sự hiện diện của Thủ tướng Ấn Độ, Miến Ðiện, những nhà lãnh đạo Phật giáo thế giới và chư vị Ðại đức Tỳ kheo. Phát biểu trong dịp này, Thủ tướng Ấn Ðộ, Jawaharlal Nehru, nói rằng ông thấy trong giáo lý của Ðức Phật một con đường dẫn đến tiến bộ thịnh vượng và rằng ông đã lấy việc làm cho người khác biết sự rọi sáng này như là sứ mạng suốt đời của ông. Ông nói thêm, việc trở về quê hương của những Xá lợi có một ý nghĩa sâu xa hơn cho tâm hồn ông và ý nghĩa được nhận thấy khi tất cả chúng ta đã tạo nên những ngôi chùa sống trong tim của chúng, thờ phụng những kỷ niệm cổ xưa để làm kim chỉ nam cho thế giới hỗn mang ngày nay. Kết luận, ông Nehru nói: Ngoài cuộc hội họp này, một hạt mầm sẽ đâm chồi và hạnh phúc sẽ lan truyền. Như vậy những cuộc lễ ở Sanchi mở ra một viễn cảnh mới cho sự phục sinh của Phật giáo ở Ấn Ðộ.
Năm 1956 đánh dấu một mốc lịch sử trong lịch sử huy hoàng của Phật giáo. Trong năm này, kỷ nguyên Phật giáo, bắt đầu với ngày kỷ niệm Ðại Niết bàn (Mahaparinirvana) 2.500 năm của Ðức Phật. Biến cố lịch sử này được đón mừng với một sự nồng nhiệt lớn lao khắp thế giới Phật giáo. Lễ kỷ niệm Phật Ðà năm 1956 không nghi ngờ, đã đánh dấu sự bắt đầu của một kỷ nguyên mới, một kỷ nguyên hy vọng, hòa bình và thịnh vượng đối với Phật giáo. Ðối với Ấn Ðộ, điều này là sự thật. Ðể kỷ niệm biến cố lịch sử trong cách thức có lợi ích, Chính phủ Ấn Ðộ đề cử Bác sĩ Radhakrisnan, Phó Chủ tịch nước Ấn Ðộ, cầm đầu Hội đồng Tổ chức Lễ kỷ niệm Ðức Phật nhập Niết bàn. Những thành viên khác của Hội đồng là: Thủ trưởng Uj, Thủ trưởng Bihar, Thủ trưởng Assam, Ðại đức Kushak Bakula, Lama trưởng ở Ladakh, và Maharaj Kumar của Sikkim. Thủ tướng Ấn Ðộ là một hội viên danh dự. Với sự thuận lợi của Ủy ban Tổ chức Lễ kỷ niệm, Chính phủ Ấn Ðộ và nhiều chính phủ các nước đề ra những chương trình đầy tham vọng.