+ Trả lời Chủ đề
Trang 5 của 5 Đầu tiênĐầu tiên ... 3 4 5
Kết quả 41 đến 42 của 42

Chủ đề: CỐT LÕI CỦA CỘI BỒ ĐỀ Buddhadasa Bhikkhu

  1. #41
    Totha_Lien
    Guest

    Re: CỐT LÕI CỦA CỘI BỒ ĐỀ Buddhadasa Bhikkhu

    Trên đây là những gì cần phải nói ra để nhìn vào đấy mà suy tư; đấy là những vấn đề cần phải được thường xuyên nêu lên, tương tự như thảo luận với nhau về các chương trình truyền hình hay là các biến cố xảy ra trên thế giới, thí dụ như những người say mê quyền thuật thì hăng say phẩm bình thao thao bất tuyệt về những chuyện quyền thuật. Thế thì tại sao chúng ta lại không có thể bàn luận ngày đêm với nhau về những vấn đề trên đây. Khi cần đề cập đến các vấn đề quan trọng thì chúng ta lại không dám mở lời mà nói một câu nào? Tại sao chúng ta lại chẳng bao giờ bàn thảo với nhau cách phải đối đầu với cái chết như thế nào, phải chiến thắng cái chết như thế nào, hầu giúp mình tránh khỏi cả cái chết lẫn sự sinh. Nếu thực hiện được như thế thì mọi sự cũng sẽ trở nên dễ dàng hơn ngay trong lúc này. Nếu chúng ta biết thảo luận với nhau về các vấn đế ấy thường xuyên hơn, tương tự như đề cập đến các vấn đề (hằng ngày) khác, thì cũng không phải chờ lâu để thấy rằng viêc tu tập của mình nhờ đó sẽ trở nên dễ dàng hơn. Khi luyện tập đúng phương pháp thì tất cả cũng chẳng có gì là khó, kể cả chuyện đạt được nibbanâ, hay nhảy xuống từ bậc cao nhất của một chiếc thang.
    Tóm lại, chúng ta phải thấu triệt được ý nghĩa của các chữ "trống không", "thực hiện được tánh không", "trở thành trống không một cách tự nhiên" và "trở thành chính sự trống không".
    Tánh không hiện hữu nơi mọi sự vật; nó là đặc tính của mọi sự vật. Nếu tâm thức đã loại bỏ được sự nắm bắt và bám víu vào mọi sự vật, thì chính nó cũng sẽ là tánh không, là sự tắt nghỉ tuyệt đối của "cái tôi" và cái "của tôi", và sẽ không còn có sự sinh nữa.

    Tôi xin chấm dứt buổi nói chuyện về phép luyện tập mang lại tánh không ở đây.

  2. #42
    Totha_Lien
    Guest

    Re: CỐT LÕI CỦA CỘI BỒ ĐỀ Buddhadasa Bhikkhu

    Phụ lục

    Vài nét về nhà sư Buddhadasa


    Trong phần lời tựa dành cho ấn bản tiếng Đức của quyển "Cốt lõi của cội Bồ-đề"Jack Kornfield một Phật tử và học giả lỗi lạc người Mỹ, đã viết như sau: "Nếu Buddhadasa sống ở Nhật thì nhất định ông sẽ phải là một danh nhân trong lịch sử hiện đại của xứ sở này. Dầu sao đi nữa thì người ta cũng đã biết đến ông vào cuối đời như là một trong số những vị Thầy uyên bác và đáng kính nhất mà Phật Giáo Thái Lan từ nhiều thế kỷ nay".
    Thật thế, chiếc am nhỏ trong khuôn viên của ngôi chùa Suan Mokkh, còn gọi là "Khu vườn Giác Ngộ", tại tỉnh Surat Thani thuộc miền nam Thái lan đã bao che kín đáo một phần cuộc đời của một nhà sư thật bình dị và khiêm tốn và cả một trí tuệ bao la tàng ẩn bên trong sự bình dị và khiêm tốn ấy.
    Ngày nay, mỗi ngày đều có những chuyến xe đò dừng lại ở trạm Suan Mokkh để đổ xuống hàng toán người hành hương. Họ là những người trọng tuổi, là thanh niên, thiếu nữ và cả trẻ em. Họ đến từ mọi thành phần trong xã hội kể cả những nông dân từ vùng quê hay những người buôn thúng bán mẹt từ các chốn thị thành xa xôi.
    Giữa "khu vườn" là một ao sen thật lớn, bên cạnh là một dãy nhà xây theo mô hình một con thuyền nhằm để biểu trưng cho sự Giác Ngộ. Dãy nhà được trang trí bằng các hình tượng điêu khắc, tranh ảnh và các biểu đồ đơn giản nhằm gợi lên ý nghĩa của giáo lý. Những người dù không có kiến thức cao hoặc không được học hành nhiều mỗi khi nhìn vào đấy cũng có thể lĩnh hội được những gì chính yếu trong Đạo Pháp. Buddhadasa thường đặt các tảng đá cạnh một gốc cây hay xếp các viên đá nhỏ chung quanh để nhắc nhở khách thập phương đến viếng phải biết yêu quý thiên nhiên và cây cỏ. Thật vậy Đức Phật đã ngồi xuống cạnh một gốc cây để đạt được Giác Ngộ, và Ngài cũng đã nằm xuống giữa hai gốc cây để hòa nhập với Đại-bát Niết-bàn. Một lần Jack Kornfield tâm sự với Buddhadasa rằng trong các xã hội Tây phương có nhiều người mang những vết thương thật sâu kín trong lòng họ, và hỏi rằng phải làm thế nào để có thể giúp họ chữa khỏi. Buddhadasa kê ra cho Jack Kornfield một phương thuốc như sau: trước hết là phải mở rộng lòng từ bi, sau đó là phải hòa nhập sự sống của mình với cây cỏ, núi rừng và thiên nhiên.
    "Khu Vườn Giải Thoát" không có chính điện đồ sộ với các trang trí cầu kỳ. Thật thế ông không thích những nghi thức lễ lạc và màu mè giả tạo. Nếu có ai định chắp tay vái lạy ông thì ông chộp lấy tay người ấy mà kéo xuống ngồi bên cạnh để ông trò chuyện và thăm hỏi như một người bạn lâu đời.
    Pháp danh của ông là Buddhadasa có nghĩa là người tỳ kheo hầu hạ Đức Phật, thế nhưng người dân Thái thì lại gọi ông là Ajhan Buddhadasa. Chữ Ajhan phát xuất từ tiếng Phạn acarya có nghĩa là một người hướng dẫn hay chỉ đạo, và khi đã chuyển thành tiếng Thái thì lại có nghĩa là một vị "Thầy" với một sự tôn kính đặc biệt. Thế nhưng chính ông thì chỉ muốn xem mình là một người tỳ kheo hầu hạ Đức Phật: Buddhadasa Bikkhu.

    Tôi xin hiến dâng thân xác và sự sống này
    cho vị Thầy của tôi là Đức Phật
    Tôi chỉ là một người hầu hạ Ngài
    Vì thế mà người ta gọi tôi là Buddhadasa
    (chữ Pa-li dasa có nghĩa là một người hầu, một người tôi tớ để sai bảo - a bondsman)



    Phần lớn những tài liệu về Buddadasa được thế giới biết đến ngày nay cũng là nhờ một Phật tử người Mỹ. Người thanh niên trẻ này tham gia tổ chức Thiện Nguyện "Peace Corps" ở Thái Lan và nhờ đó đã biết được Phật Giáo. Sau đó ông đã xuất gia và trở thành đệ tử của nhà sư Buddhadasa với pháp danh Santikaro. Đây là một tấm ảnh đặc biệt của Buddadasa mà Santikaro còn giữ lại, với lời ghi chú như sau:

    "Trong hình này tôi chỉ là một nhà sư bé tí, ngồi dưới chân vị Thầy của tôi (bên trái) và vị giám hộ của tôi (bên phải) ở giữa là một vị đại sư thi sĩ, bạn của Thầy tôi và vị giám hộ của tôi. Cả ba đã gặp nhau vào mùa Kiết Hạ (Vassa) năm 1934 nơi " Khu Vườn Giải Thoát" và họ đã kết thân với nhau. Người dân Thái thường gọi ba vị này là "Ba Con Hổ" của miền Nam nước Thái. Ngày Thầy tôi được tám mươi tuổi thì tôi chỉ là một tỳ kheo non trẻ vừa mới thụ phong được một năm. Ảnh chụp ngày 27 tháng 5, năm 1986 đúng vào ngày sinh nhật tám mươi tuổi của Thầy tôi". Bảy năm sau đó thì Buddhadasa cũng đã từ bỏ thân xác của kiếp nhân sinh này của ông. Santikaro tiếp tục lưu lại "Khu Vườn Giải Thoát" đến năm 1999 và trong khoảng thời gian này ông cũng đã dịch sang tiếng Anh phần lớn các bài giảng Pháp của Buddhadasa. Chính nhờ vậy mà thế giới đã biết đến một nhà sư thật uyên bác, khác thường và vô cùng khiêm tốn của Á Châu. Jack Korfield cũng từng là một thành viên của tổ chức Thiện Nguyện Peace Corps và sau đó cũng đã trở thành đệ tử thân cận của nhà sư Ajhan Chah.
    Nhằm để tìm hiểu thêm về vị đại sư này, có lẽ chúng ta hãy cùng đọc hai bài thơ sau đây mà ông đã viết cách nhau gần nửa thế kỷ. Hai bài thơ có thể xem như biểu trưng cho hai quãng đời tu tập của ông:

    Bài thơ thứ nhất:
    Tôi làm việc vượt hơn cả sức người
    Tôi làm việc vượt hơn cả sức người
    thế nhưng con tim vẫn đủ sức để hân hoan nhảy múa.

    Ấy chẳng qua trong thâm tâm, tôi đã quyết
    vì Đạo Pháp hiến dâng kiếp sống này.

    Dù hoàn cảnh và cơ duyên đưa đẩy
    khiến tôi phải chết - vì nghiệp lực do chính mình tạo ra.

    Thì đấy cũng ví như được nghỉ tay sau những lúc nhọc nhằn,
    được yên giấc trong đêm, hay dừng tay trong một thoáng.

    Khi bình minh ló dạng, tôi lại bắt tay
    hoàn tất công việc còn bỏ lại.

    Mỗi ngày lại một lần sinh, cả hai cũng chỉ là một:
    sinh ra lúc vừng dương ló dạng, chết đi khi màn đêm buông xuống.

    Quay đều vòng luân hồi chuyển động,
    tạo ra muôn ngàn gợn sóng để vỗ về và an ủi tim ta.


    Hỡi những ai mong cầu hân hoan và hạnh phúc, phải nhớ rằng:
    tất cả đều do mình hiểu thế nào là hân hoan.

    Đối với tôi hân hoan chẳng mang ý nghĩa nào khác
    là được sinh ra để hăng say làm việc.

    Tạo ra cơ duyên giúp mình và tất cả mọi người
    hiểu được bản chất của thế giới, hầu chinh phục và chiến thắng nó.

    Thiên Nhiên sinh ra ta, lành mạnh cả thể xác lẫn tâm thần.
    Lớn lên - cũng lại nhờ Thiên Nhiên!

    Thế nhưng sự sáng tạo ấy cũng chỉ là được sinh ra, tan rã và để chết.
    Tuy thế cũng đã tạo cho tôi dịp may (được làm người),

    Để phấn đấu nhằm vượt lên hàng đầu,
    hầu đạt được mục đích trước tất cả mọi người.

    Bạn bè thi nhau sống trong buông thả,
    Bao công việc bỏ lại, đưa vai tôi gánh vác.

    Trong cuộc sống, bổn phận bủa vây tôi,
    tựa trên đầu chất cao trăm món nợ,

    Như cơn lốc ngăn chận bước chân tôi.
    Biết khi nào vượt được, an bình và giải thoát còn xa một cõi nào?

    Muốn đến được Niết-bàn bao chông gai phải vượt,
    đấy là cửa ải do chính mình dựng lên.

    Quy Luật (nhân quả) ấy nghiệt ngã hơn bất cứ một lệ luật nào,
    Mạng lưới của nó, dù khôn ngoan đến đâu cũng không sao tránh thoát.

    Bất cứ một hành động nào,
    nếu mang lại lợi ích cho người khác và cho mình,

    Thì phải thực hiện nhanh lên, phải đấu tranh và ra sức,
    hoàn tất thật tốt đẹp nhằm hồi đáp món nợ của Thiên Nhiên.

    Khi nào từ thâm tâm mọi sự bám víu
    yếu dần, tan đi và biến mất,

    Thì khi đó trí tuệ cũng sẽ loại bỏ được tham lam, giận dữ
    và ảo giác - luân hồi cũng sẽ ngừng quay.

    Hãy nhanh lên, hỡi các bạn, xin đừng chậm trễ!
    Bắt tay ngay, dù khó khăn nào đang đợi.

    Nếu vượt quá sức người và phải chết sớm,
    ấy ví như được nghỉ ngơi lần cuối, nào có gì khác đâu!
    (Buddhadasa sáng tác bài thơ này ngày 13 tháng 2, năm 1938, lúc ông 32 tuổi. Bản dịch tiếng Anh của Santikaro Bikkhu)


    Bài thơ thứ hai:
    Buddhadasa không bao giờ chết
    Buddhadasa sống mãi, chẳng có gì chết cả.
    Dù thân xác phải chết, tai không còn nghe được nữa.
    Hoặc còn đó hay ra đi nơi khác, nào có hệ trọng gì?
    Theo dòng thời gian - một cái gì đó đã trôi đi.

    Buddhadasa vẫn bước, chẳng có gì chết cả.
    Dù đẹp trời hay những ngày giông bão,
    Luôn dốc lòng tuân theo lời giảng dạy.
    Đem tâm sức giữ tròn trọng trách với Như Lai.

    Buddhadasa sống mãi, chẳng có gì chết cả.
    Hết lòng phục vụ cho nhân sinh mãi mãi,
    luôn nêu cao Đạo Pháp từ ngàn xưa lưu lại.
    Bạn thấy chăng! Chẳng có gì chết cả!

    Dù phải chết, chấm dứt thân xác này,
    Tiếng tôi nói vẫn âm vang trong tai bạn,
    Rõ ràng và trong sáng, hùng hồn như những thuở xa xưa.
    Nếu Thân-Đạo-Pháp vẫn sống - thì chẳng bao giờ tôi chết cả.

    Hãy xem tôi không bao giờ chết cả,
    Luôn bên bạn như ngày xưa muôn thuở.
    Hãy tỏ bày những gì trong tâm thức,
    ân cần tôi giải đáp, bạn thấy chăng tôi đang ngồi cạnh bạn.

    Hãy xem tôi không bao giờ chết cả,
    Muôn dòng suối phúc hạnh sẽ dâng tràn.
    Đạo Pháp, xin đừng quên những ngày ngồi bên nhau bàn bạc:
    Thực hiện được Sự Tuyệt Đối (của tánh không) - cái chết sẽ không bao giờ xảy đến.


    (Bài thơ trên đây được Buddhadasa viết vào ngày 27 tháng 5, năm 1986, nhân sinh nhật 80 tuổi của ông. Bài thơ này được Santikaro Bikkhu dịch sang tiếng Anh vào ngày 28 tháng 4, năm 1994)


    Hình chụp Buddhadasa ngồi trước chiếc am nhỏ của ông
    trong "Khu vườn Giải Thoát" vào ngày sinh nhật tám mươi tuổi

+ Trả lời Chủ đề
Trang 5 của 5 Đầu tiênĐầu tiên ... 3 4 5

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình