Tất cả những em bé sơ sinh đều được trời phú cho ít nhất là 7 năng lực, trong đó có khả năng nhìn trước tương lai và thần giao cách cảm.


Theo một số học giả, tất cả những em bé sơ sinh đều được trời phú cho ít nhất là 7 năng lực, trong đó có khả năng nhìn trước tương lai và thần giao cách cảm. Tuy nhiên, hai năng lực đặc biệt này biến mất mà không để lại dấu vết trong vòng 6-7 năm sau đó.

Tại sao chúng lại biến mất? Bất chấp vô số bằng chứng được ghi nhận về khả năng tiên tri, đến nay người ta vẫn chưa có được câu trả lời thỏa đáng nào.

Ví dụ thường gặp về khả năng đặc biệt như sau: "Một lần, tôi không thể nhớ ra mình để bản tài liệu quan trọng ở đâu trong nhà. Tôi đã tìm khắp nơi mà không thấy. Đột nhiên, đứa con trai nhỏ 5 tuổi mỉm cười và nói với tôi: 'Tờ giấy bố đang tìm ở trong bếp, gần cái tivi'. Và sau đó tôi chợt nhớ ra chính tay mình đã đặt nó ở đó. Làm thế nào đứa con trai bé nhỏ lại biết điều này? Nó không hề có mặt quanh bếp vào thời điểm ấy".

"Chúng tôi sử dụng từ 'trực giác' và 'linh cảm' khá thường xuyên khi thảo luận về các vấn đề khác nhau", giáo sư Vladimir Vorobyev, nhà nghiên cứu cao cấp tại Trung tâm Sức khỏe tâm thần thuộc Viện hàn lâm y học Nga, cho biết. "Đôi khi chúng tôi sử dụng chúng để giải thích hành động của chúng ta: 'Tôi làm việc ấy vì có cảm giác như thể tôi đã biết rằng mình nên làm'. Đó là điều gì vậy? Là giác quan thứ sáu hay chỉ là cách nói sai ngữ pháp? Các nhà khoa học từ lâu đã cố gắng giải quyết bí ẩn này nhưng đến nay mọi nỗ lực của họ đều kết thúc trong thất bại", Vorobyev nói.

"Nhiều nhà khoa học ở khắp nơi trên thế giới, trong đó có Liên Xô đã tham gia vào nghiên cứu về hiện tượng nhìn trước tương lai. Một phòng thí nghiệm được dựng nên ở Matxcơva vào cuối những năm 1970. Quay trở lại đó, chúng tôi đã kiểm tra rất nhiều "nhà tiên tri" tại phòng thí nghiệm của mình. Hầu hết trong số họ té ra chỉ là những kẻ lừa đảo. Tuy nhiên, một vài bệnh nhân dường như được trang bị khả năng nhìn thấy tương lai và nói trước những sự kiện mà họ có thể không biết gì về nó".

"Tôi nhớ một người tên là Olga Dubrova, 35 tuổi, một cư dân thành phố Penza. Olga dường như khá liều lĩnh khi đến văn phòng của chúng tôi. Cố kìm nén nước mắt, cô ấy nói rằng cuộc đời mình đã trở thành một cơn ác mộng. Cô ấy không thể nói chuyện với mọi người một cách bình thường vì cứ đến một thời điểm nào đó cô ấy lại nhìn thấy cái cách mà người ta sẽ chết. Hoặc Olga có thể đọc được suy nghĩ của người hàng xóm khi bà cụ này đi bộ qua trước mặt cô".

Richard Feinman, một nhà vật lý lớn của Mỹ từng đoạt giải Nobel, đưa ra lời giải thích của mình về những sự trùng hợp không thể tin nổi, thường được lý giải bằng một hành động trực giác. Theo ông, vấn đề ở chỗ chúng ta thường có xu hướng quên đi một sự kiện mà chúng ta cảm nhận rằng nó sẽ không bao giờ trở thành sự thật. Chúng ta chỉ ghi nhớ những sự trùng hợp. Song, là một nhà khoa học thực thụ, Feinman không bao giờ phủ nhận khả năng tồn tại một vài dạng giác quan bí ẩn mà đến giờ chúng ta vẫn chưa biết tới.

Để tìm hiểu năng lực của các bệnh nhân, nhóm nghiên cứu đã sử dụng một kỹ thuật kiểm tra của nhà tâm lý học người Mỹ George Rhine. "Chúng tôi sử dụng 25 tấm card có mặt lưng giống nhau, mỗi cái có một hình ảnh riêng biệt ở phía trước, đó là: hình chữ thập, một ngôi sao, một vòng tròn hay một đường chấm... Mỗi bệnh nhân được yêu cầu đoán bức ảnh phía trước tấm card một cách ngẫu nhiên. Về lý thuyết, một người bình thường có thể đoán đúng tấm card với xác suất 1/5. Thực tế là những người có năng lực đặc biệt có thể đoán đúng cả 5 tấm".

Olga đã rất nhức đầu và ho nghiêm trọng, nhưng cô ấy đã đoán đúng hình ảnh trong hầu hết các lần thí nghiệm. Thậm chí, cô ấy có thể trả lời còn nhanh hơn khi không có ai mách nước.

Kết quả thu được còn ấn tượng hơn nữa khi thực hiện một loạt thí nghiệm với trẻ em. Nhóm nghiên cứu đã kiểm tra 1.500 bé tuổi từ 3 đến 5. Và thực tế số trẻ đoán đúng cao hơn 27% so với kết quả trung bình. Đáng lưu ý là càng nhỏ tuổi, trẻ càng nhận được nhiều "điểm".

Những trẻ rất nhỏ đã biểu hiện khả năng tiên tri kỳ diệu. Đây là câu chuyện do Irina Petrakova từ thành phố Saratov kể lại. Đứa con nhỏ của cô ngủ trong một cái xe đẩy trẻ em được để gần cửa ra vào của một cửa hàng mà Irina dừng lại để mua vài món đồ. Đứa bé này thông thường rất trầm lặng. Nhưng hôm đó nó lại xử sự rất kỳ lạ. Bé bắt đầu la hét giống như người điên chỉ một phút sau khi bà mẹ bước vào cửa hàng. Irina quay trở lại và dỗ dành nó. Nhưng một lần nữa đứa bé lại khóc thét lên hết cỡ khi mẹ trở vào trong. Irina hoảng sợ đưa con ra khỏi cái xe đẩy và ấp nó vào ngực. Ngay lúc đó, một tài xế xe tải mất lái đâm vào khiến chiếc xe đẩy lật nhào.

Tuy nhiên, theo tiến sĩ khoa học Andrei Lundin, vẫn còn một lời giải thích đằng sau thí nghiệm về những tấm card, mà không cần dùng đến bất cứ giả thuyết nào về các giác quan bí ẩn.

Theo ông, các nhà nghiên cứu thường tin tưởng rằng họ có thể phân biệt giữa tài năng thực thụ với mánh khóe của bàn tay. Song thực tế lại khác. Rosa Kuleshova khẳng định rằng trong lòng bàn tay của cô có các "con mắt". Cô đã cố gắng để lừa gạt vài ủy ban chuyên gia tại Viện hàn lâm khoa học USSR. Hóa ra, người phụ nữ trên có trí thông minh đáng kể. Cô là một họa sĩ bắt chước tài ba. Kuleshova cuối cùng cũng bị lật tẩy bởi các thuật sĩ, những người có thể dễ dàng lặp lại những trò xảo thuật của cô.

Vì thế, một thí nghiệm đoán card có thể được thẩm định bởi một chuyên gia chơi bài, người sẽ chứng kiến quy trình này từ đầu đến cuối. Song, khả năng về cảm nhận siêu phàm không hoàn toàn được loại bỏ. Chúng ta không có bằng chứng chắc chắn về sự tồn tại của những giác quan bí ẩn này, dù là thứ 6 hay 16.

Nguồn Pravda