BÀI THU HOẠCH
Chia sẻ kinh nghiệm cá nhân, học viên: Nguyễn Phạm Thủy Ngân
SN: 1983 - Nghề nghiệp: Giáo Viên
1. Cơ duyên nào bạn tìm đến TOTHA?
Mình đến với Totha là nhờ vào sự chia sẻ của bạn Xuân Thẳm. Mình và Thẳm ở chung 1 nhà nhưng không có nhiều thời gian nói chuyện với nhau. Thẳm kể nhiều sự việc kì diệu làm mình rất tò mò nhưng do không có thời gian nên mình cũng không tham gia được. Mãi đến hè năm nay (2012), mình được nghỉ hè nên tìm hiểu kĩ hơn về những gì Thẳm học và may mắn Thầy có mở lớp nên Thẳm đăng kí giùm mình. Mục đích chính của mình là làm sao giúp những người thân của mình vượt khó khăn, còn bản thân mình thì tinh thần được minh mẫn để giải quyết những việc xảy ra trong cuộc sống.
2. Trước khi đến với TOTHA, bạn đã trải qua những gì đáng nhớ trong đời (kinh tế, hạnh phúc, bệnh tật)?
• Về hoàn cảnh gia đình: ba mẹ mình chia tay nhau và mình về ở với bà ngoại lúc 18 tháng tuổi. Gia đình nghèo khó nên mình luôn cố gắng vươn lên, học hành chăm chỉ, được sự dạy dỗ tốt của bà ngoại và cậu – dì cùng với môi trường sống tốt nên mình luôn có suy nghĩ hướng về chân – thiện – mĩ.
• Về thân: mình rất ít bệnh tật, 1 năm mình chỉ bệnh 1- 2 lần, đặc biệt là vào đầu năm học mới (tháng 9 đến tháng 11), mà chỉ bị ho thôi, ho 1 tháng mới khỏi. Điều đáng nhớ nhất là mình bị 1 mục cóc dưới lòng bàn chân từ tháng 3-2012, đáng ngại nhất là mục ấy ngày càng to dần to dần, đau kinh khủng. Mình đi cà nhắc suốt, định nghỉ hè sẽ đi phẫu thuật mà sợ quá nên chần chừ mãi.
• Về tâm: bình thường tinh thần cũng lạc quan, thích giúp đỡ người khác. Mình biết mình có bệnh Tham – sân – si (sau này nghe thầy phân tích mới ngộ ra tham gì, sân ra sao…từ thân, khẩu hay ý…) mà chỉ biết kềm chế, đụng chuyện là phát ra nhưng không biết làm sao. Lạ ở chỗ: thứ nhất, cứ đến “tháng hạn” của từng năm là mình lại gặp điều thị phi, đố kị ( do 1 người gây ra, chuyện không đâu cũng dính tới mình), qua tháng sẽ hết nhưng làm mình phải suy nghĩ, khó chịu và bất an. Thứ hai, mình không bao giờ giữ được tiền, cứ có tiền sẽ có chuyện xảy ra và mình sẽ tiêu hết số ấy, có khi rơi vào chỗ thiếu hụt. Thứ ba, mình rất hay suy nghĩ lung tung, tưởng tượng đủ mọi thứ, vui có, buồn có, giống như có“ phép thắng lợi tinh thần” vậy. Thứ tư, mình suy nghĩ việc gì hay mong muốn điều gì thì sớm hay muộn mình cũng sẽ đạt được.
• Mình cảm thấy là người may mắn, mình còn cảm nhận được những gì sắp xảy ra, mình hay có suy nghĩ ngược. VD: nghĩ thi rớt sẽ đậu, nghĩ không thể có xe sẽ có xe, nghĩ không thể đi học sẽ đi học… Thế cho nên, nếu mình loáng thoáng nghĩ điều gì đó, mình sẽ” định hình” lại suy nghĩ ngay.
• Về kinh tế và cuộc sống gia đình: bình thường, nếu chỉ lo cho bản thân thì có thể nói mình sống dư giả. Nhưng mình không làm được điều đó nên đôi lúc kinh tế hơi khó khăn (do lo cho người này, người kia trong gia đình). Đầu năm 2012, mình bị rơi vào khủng hoảng kinh tế do anh hai (con cậu 7, mẹ mình thứ 8) mượn và không có khả năng trả. Hơn thế nữa, mình phải đứng ra trả thêm 1 khoảng tiền khá lớn nữa(anh ấy vay của bạn mình). Công việc làm ăn ở nhà không thuận lợi, công việc của ông xã mình cũng căng thẳng kinh khủng, tinh thần ông xã mình suy sụp, mình lại lén ông xã lo 1 khoảng tiền lớn cho anh hai, bà ngoại bệnh tái phát cũng cần tiền … Tất cả xảy ra dồn dập làm mình không biết phải làm sao cho ổn, cứ cố gắng, cố gắng, cố gắng… Thật mệt mỏi!
• Bà ngoại bị bệnh nặng (bà đã 88 tuổi).
3. Sau khi cùng nhau tu học, bạn hãy chia sẻ lại những thu hoạch của mình để cùng nhau kiến giải.
Trước hết em xin chân thành cảm ơn Thầy vì đã truyền dạy những pháp Phật tuyệt hay, như kim chỉ nam dẫn lối, định hình cho những suy nghĩ lệch lạc của em trước đây. Nhờ có pháp của Thầy mà cuộc sống tinh thần của em được thay đổi tích cực. Sự nhiệt tình, kiên nhẫn của Thầy cũng làm cho em khâm phục và học tập theo. Chân thành cảm ơn sự nhắc nhở và chỉ dạy tận tình của Thầy.
Cảm ơn chị Liên và em Kiên đã luôn bên cạnh tận tình nhắc nhở, chỉnh sửa cho mỗi thành viên trong gia đình Totha.
• Tuần đầu tiên: sau khi tập bài Ngũ hành, người mình bị ê ẩm như 1 người vừa bị bênh cảm cúm hành vậy. Nhìn đồ hình, mắt mình muốn hoa lên, hơi buồn ngủ.
• Tuần thứ hai: bị đau vai và đau vùng bụng (điều này không tốt vì đó là vùng của dục giới), sau 3 ngày tập thì khỏi hẳn. Cảm giác cơ thể rất nhẹ nhàng, khỏe khoắn.
• Tuần thứ ba: Ông xã mình khoe việc làm ăn của công ty có tiến triển tốt, bớt stress hơn. Mọi thứ có vẻ như tươi sáng hơn ( nhưng mình cũng không để ý, cứ nghĩ là sắp hết tháng hạn của ông xã mình).
• Các tuần tiếp theo: bị đau đầu rất nhiều trong giờ đồng tâm đầu tiên. Lần thứ hai thì không bị mà cảm thấy nhẹ nhàng, thư thái.
• Tập bài nhị thanh dẫn thức: lúc đầu tay mình quét rất mệt dần dần trơn hơn và quét nhanh hơn. Ngồi lâu ít bị tê chân hơn trước.
• Tập bài Phật thông công: cảm giác rất dễ chịu nhẹ nhàng khó tả. Đầu mình hay bị nóng ở đỉnh đầu, mình có thể cảm nhận được hơi nóng đó đi tự đỉnh đầu đi xuống khắp cơ thể. Thoải mái vô cùng.
Sau khi tập thì tay mình ra nhiều mồ hôi, sau này bớt dần bớt dần.
• Đến Dinh Độc lập, mình vừa ngồi tay ngửa ra thì 2 lòng bàn tay bị ngứa như kiến bò, Đầu nặng như ai để vật gì đó lên vậy (đầu mình hơi nhạy). Chị Liên hướng dẫn cách phát ý thu năng lượng thì từ từ cơ thể mình thấy nóng dần lên và đầu mình nhẹ lại.
Những điều kì diệu sau khi tập luyện (tới thời điểm này)
Thân: người nhẹ nhàng, không đau bệnh vặt. Điều kì diệu là mục cóc dưới lòng bàn chân mình đã tự tiêu biến đâu mất ( chân mình đi lại bình thường, da thịt phẳng lì trở lại, không hề qua 1 cuộc tiểu phẩu nào).
Từ lúc học đến giờ không bị thi phi, đố kị, không bị người khác hiểu lầm như trước, điều lạ là Cô giáo hay gây thị phị đột nhiên bị chuyển sang cơ sở khác (điều này mình chưa từng nghĩ tới vì Cô ấy rất được Cô Hiệu phó chuyên môn thương yêu). Mọi người ở nơi làm việc yêu quý và quan tâm mình nhiều hơn.
Tâm: bớt nóng giận, bớt sân ( về khẩu hay ý) như trước nữa. Suy nghĩ đúng mực, yêu thương mọi người. Thấy người khác có nhiều điểm hay và đáng yêu hơn.
2/8, bà ngoại mình mất, đó là một mất mát to lớn nhất đối với mình và gia đình mình. Trước đây chỉ mới tưởng tượng ra thôi mà mình không thể chịu nổi. Thế mà lúc bà mất, mình là người tĩnh nhất trong nhà, mình dìu anh hai và cả Dì của mình. Bất giác, mình hiểu sự ra đi của bà là vì duyên ở cõi trần đã hết, nghiệp đã trả xong. Không nên kêu gào làm phần hồn của bà ra đi không yên. Trần gian chỉ là cõi tạm, nguyện ước của mình là mong bà gặp được pháp tu để có thể thoát cảnh luân hồi hoặc tái sinh ở cõi cao hơn. Mình khuyên em mình, lấy những gì thầy dạy nói lại với nó. Từ từ nó cũng nguôi và tin theo mình. Nó muốn tìm hiểu về Phật, về Tứ diệu đế và về nhân duyên (điều mà trước đây nó bảo mình điên). Đối với mình, pháp mà Thầy dạy thật tuyệt, nhờ nó thông hiểu nhiều thứ.
2/9, mình đi Vũng Tàu chơi, lần đầu tiên mình đi tau cánh ngầm, thời tiết lại xấu, mình sợ lắm. Mình lại quán ý tắm mình trong dòng năng lượng pha lê tinh khiết… miệng ngân nga bài hát: nam- mô- a- di- đà Phật. Mình lại có được cảm giác an toàn, nhẹ nhàng an lạc, thư thái như đang ngồi ở lớp, không còn bị say sóng, không lo lắng 1 tí nào.
4. Lí tưởng tu tập tiến hóa trong thời gian sắp tới.
Mình sẽ cố gắng theo học tiếp lớp trên do Thầy dạy. Tiếp tục học Phật pháp mà Thầy truyền cho.Cố gắng hoàn thiện, tu chỉnh bản thân và mong nhiều người đủ duyên gặp được chánh pháp như mình.
5. Ý kiến đóng góp cùng phát triển TOTHA.
Mong sao Totha có thể đến được với mọi người, mọi nhà